Bài báo này trình bày một nghiên cứu điển hình về việc tạo ra các kinh Phật hư cấu bằng mô hình ngôn ngữ quy mô lớn, đồng thời phân tích chi tiết các văn bản được tạo ra từ góc độ triết học và văn học. Sự tinh tế về mặt khái niệm, hình ảnh phong phú và mật độ ẩn dụ trong các văn bản được tạo ra khiến chúng khó bị bác bỏ chỉ vì nguồn gốc cơ học của chúng. Điều này đặt ra câu hỏi về cách xã hội chúng ta nên phản ứng với các công nghệ đang đe dọa phá vỡ quá trình tạo ra ý nghĩa của con người. Bài báo này cho rằng triết học Phật giáo, về bản chất, có vị thế tốt để thích nghi.